Ads

TIN MỚI NHẤT

Sunday, March 29, 2015

Người lạ trong nhà

Kim 19 tuổi, xin xắn nhưng gặp ai cũng gằm gằm. Với Kim tất cả đều người lạ. Một câu chuyện của tuổi 14...




"Sao không hỏi kẻ nào đã làm hại em?"



Pv: Này Kim!, Kim xinh mà sao khó gần quá!
Kim: Có phải ai xinh cũng dễ gần đâu
- Kim vẫn hay hát một mình cơ mà, chúng tỏ là cũng yêu đời đấy chứ, nói chuyện cởi mở xem nào?
- Nhung chị có đáng để em tin không đấy?
- Mặt mình "thiếu bảo đảm" lắm à?
- (Cười): Cũng không tệ lắm. Nhưng mà nói gì nhỉ?
- Về chuyện Kim chưa từng nói với ai? Chuyện làm Kim cảm thấy ám ảnh.
- Nhiều lắm! Chuyện mà báo chí vẫn hay thường nó về bọn con gái sống thử, yêu kiểu 8X bây giờ à Chuyện bọn con gái nếu đã 1 lần lên giường với đàn ông thì sẽ không thể sống nổi nếu ngày hôm đó không được làm được làm tình chứ gì? Những chuyện giật gân đại loại như: Bọn con gái chủ động "mơi" bọn con trai ngủ nghê, sờ mó,...Em tin là chị cũng quan tâm đến chuyện này. Hình như người ta đang coi nó là mốt.
- Thế Kim thì thấy sao?
- Thấy ghê và chẳng dám gần bất cứ người đàn ông nào
- À! Lại chuyện tan vỡ mối tình đầu, quá đau khổ nên căm ghét đàn ông phải không Kim?
- Không phải mối tình đầu, càng không phải tình yêu. Tình yêu không làm con người ta ghê tởm mỗi lúc nghĩ đến chuyện lên giường hay quan hệ xác thịt.
- Một chuyện dại dột, sa ngã của Kim à?
- Sao ai cũng nghĩ bọn con gái 8X dễ hư hỏng, dễ dàng lên giường với ai đó rồi  gánh chịu hậu quả nhỉ? Sao chị không hỏi kẻ nào đã làm hại em?
- Chị xin lỗi, chị đang sẵn sàng để chia sẻ với em đây! Kim nói được chứ?
- Sau đó chị sẽ đi nói với mẹ em và bạn gái thân nhất của em à?
- Không, mẹ em và bạn gái của em sẽ không biết.
- Họ mà biết thì chắc em sẽ chết ngay đấy! Vì đối với họ con gái mà để cho kẻ nào đó nằm lên người mình bất luận là vì nguyên cớ gì đều hư hỏng.
- Đừng dại dột thế em! Chị không nghĩ thế đâu.
- Chị có tin rằng có rất nhiều người khăng khăng với suy nghĩ bọn con gái ở tuổi em bị mất trinh thì chỉ có mỗi một lý do là chơi bời, buông thả không?
- Ừ! Đó là suy nghĩ sai lầm

Sau ngày sinh lần thứ 14


Kim: - Em đã bị làm hại cho dù em là một cô bé chăm chỉ học hành và cảnh giác với tất cả đám đàn ông. Em đọc ở đâu đó thấy rằng, đàn ông coi chuyện xác thịt là nhu cầu như ăn cơm nước uống nên luôn luôn có ý định tránh xa
Pv: - Khi xảy ra chuyện đó chắc Kim còn bé.
- Hồi đó là lớp 9, sau ngày sinh nhật lần thứ 14 của em.
- Em tổ chức sinh nhật ở nhà hàng à?
- Ở nhà em, vì có rất nhiều bạn đến. Bố mẹ em cũng mời bạn bè vì sau năm đó nhà em định chuyển vào Sài Gòn nên làm tiệc chia tay mọi người
- Chuyện xảy ra ngày hôm đó à?
- Vào 5h sáng hôm sau, ngay trong vườn nhà em, trên bãi cỏ lởm chởm những viên sỏi...Nó làm cơ thể em đau rát vài tháng trời.
(Pv và Kim im lặng hồi lâu)

Kẻ lạ mặt lịch lãm


Kim: Em đã không thể chống cự được, người đó rất to khỏe và lúc đó em không biết ông ta từ đâu tới, chỉ láng máng nhớ hình như là bạn làm ăn của bố em.
Pv: Sao ông ta vào nhà Kim được.
- Hình như hôm đó, bố em hẹn ông ta đến sớm để trao đổi vụ buôn bán gì đó. Chắc ông ta cũng đến dự tiệc sinh nhật của em tối hôm đó. Quả thực là em không nhớ nữa.
- Bữa tiệc sinh nhật của Kim chắc cũng kết thúc muộn?
- Bạn bè em thì về sớm lắm, em cũng đi ngủ sớm chỉ có bố mẹ em và một đám người là thức khuya nhậu nhẹt thôi.
- 5h sáng hôm đó Kim dậy sớm ra vườn à?
- Vâng! Em hay ra đó ngồi vào buổi sáng.
- Chắc người đàn ông này biết thói quen này của em
- Em cũng đoán thế nhưng chắc ông ta ngủ lại nhà em thì phải. Vì em bất ngờ thấy ông ta xuất hiện đi từ cửa bếp nhà em ra
- Sao lúc đó em không kêu lên?
- Thực ra phản ứng tức thời của em là cảm thấy khó hiểu vì việc người đó xuất hiện sáng sớm ở nhà mình và chỉ đứng nhìn ông ta mãi
- Ông ta đã lao đến em ngay sao?
- Không! Ông ta tiến lại gần, rất từ từ, rất lịch lãm và hỏi em sao dậy sớm thế, hỏi em có nhận ra "chú" là ai không?
- Và em không đề phòng và cảm thấy yên tâm chứ gì?
- Vâng! Vì em nghĩ đó làm bạn của bố mẹ em nên mới xuất hiện ở nhà mình. Mãi sau này em mới biết đó là bạn hàng mới của bố mẹ em, chính bố mẹ em cũng không biết rõ lắm về ông ta. Dân buôn bán mà chị, họ có nhiều mối quan hệ vừa phức tạp, vừa đơn giản. Em không sao hiểu được. Sau này em cố gắng hỏi địa chỉ của ông ta nhưng bố em bảo không biết.
- Ông ta khen em xinh và cứ nhìn chằm chằm vào ngực em. Nhưng miệng lại hỏi em về các môn học như tiếng Anh , văn học và hỏi em thích làm nghề gì?
- Sao lúc đó em không cảm nhận được sự nguy hiểm?
- Em đúng là ngố thật, cứ nói chuyện với ông ta như bị thôi miên. Chỉ khi ông ta đột ngột ôm ghì lấy em, hai tay cuống quýt sờ soạng khắp người em, em mới hốt hoảng.
- Em kêu gào chứ?
- Có! Nhưng lúc đó bố mẹ em đã đi theo ô tô hàng từ sáng sớm rồi, vườn nhà em ở  khuất cuối ngõ, chẳng ai nghe thấy gì cả.
- Trời ạ! Chứng tỏ ông ta đã ngủ lại nhà em, bố mẹ em quá dễ dãi để bạn hàng ở lại nhà mình mà lại không đề phòng cho con gái.
- Vâng! Bạn hàng của bố mẹ em vẫn hay ở nhờ nhà em. Mẹ em thì có bao giờ nghĩ đến chuyện đề phòng, em mà bày tỏ nỗi lo sợ với bạn hàng của mẹ em thì bị mẹ em cho là nhảm nhí. Và thế nào cũng chửi mắng em.
- Lúc đó em có van xin ông ta chứ?
- Em không thể làm điều đó vì tay ông ta bịt miệng em rất chặt. Tay còn lại xé quần áo của em. Toàn thân em đau ê ẩm vì bị sỏi đâm vào lưng, bị ông ta cấu xé. Sức khỏe của em vốn yếu, khi bị một tẳng thịt nặng trịch đè lên thì chị bảo em làm sao chịu được. Nên cuối cùng thì em ngất xỉu...
- Ông ta bỏ chạy ngay sau đó à?
- Lão thản nhiên mặc quần áo, còn kịp tiến đến xoa tay vào ngực em rồi mới bỏ đi. Em như một cái xác rã rời. Em định chạy vào nhà hàng xóm hô hoán nhưng mãi em mới mặc được quần áo vào vì tay chân run lẩy bẩy. Mặc xong rồi thì em lại sợ hàng xóm biết chuyện, mình sẽ nhục nhã. Em đành chạy sang nhà chị họ gần đó để nhờ, sợ ông ta quay lại.
- Chị họ em biết chuyện chứ?
- Không! Chị ấy thấy em nhợt nhạt, người run lẩy bẩy nên tưởng em bị trúng gió đã đưa em vào giường đắp chăn và bảo em ngủ đi. Thấy quần của em có máu đỏ, chị ấy đưa cho em băng vệ sinh và bảo "chắc đến ngày ra kinh nên em mới bị mệt mỏi"
- Em ở đó bao lâu thì về?
- Đến chiều tối, em gọi cho hai cô bạn thân đến ở cùng và chốt toàn bộ cửa nhà lại. Bọn nó chẳng biết em có chuyện gì nên chỉ cười đùa trêu chọc khi thấy em cứ nằm run bần bật trong chăn.

Chỉ là ví dụ thôi mẹ đã chửi mắng rồi

Pv: Sao không gọi cho bố mẹ em?
Kim: Lúc đầu em cũng định làm thế, nhưng về sau em lại thôi.
- Em sợ mẹ à?
- Vâng! Mẹ em mà thấy em nói về chuyện đó sẽ chẳng tin và lại bảo em hư hỏng.
- Nhưng đây là chuyện em bị almf hại cơ mà. Phải nói để bố mẹ cảnh giác không cho bạn hàng đến ở nhờ nữa chứ?
- Thế chị có tin là nếu kể chuyện đó cho mẹ em, mẹ em lại chửi em là "Mày ngu nên mới bị làm hại. Con gái có thân mà không biết giữ" không?"
- Nhưng mà nếu em thử nói cụ thể về chyện đó thì biết đâu mẹ em sẽ hoảng hốt và thương em.
- Có lần em đã thử nói chuyện đó nhưng giả vờ ví dụ đó là chuyện của một cô bạn em. Mẹ đã nhảy dựng lên bảo: "Mày đừng có chơi với loại con gái ngu như thế. Con gái mà quan hệ trai gái 1 lần rồi, dù là bị cưỡng hiếp thì lần sau sẽ bị nghiện, sẽ tự đi tìm đàn ông hú hí, không chịu được đâu".
- Còn bố em thì sao?
- Em rất ít nói chuyện với bố, nói chung là nhà em ít nói chuyện với nhau. Nhưng mà nhiều lần uất ức em chỉ muốn đi tìm lão kia để trả thù nên dò hỏi bố em về địa chỉ lão ta nhưng bố em bảo không biết.

Đoạn tuyệt tình bạn trong sáng vì thù hận và ám ảnh


Pv: Em định trả thù thật à?
Kim: Em sẽ giết ngay lão ấy nếu gặp lại được.
- Việc học của em chắc sa sút sau lần ấy?
- Em bỏ học gần hai tuần liên, cô chủ nhiệm phải đến tận nhà em. Mẹ em đã đánh em một trận. Sau đó em đến lớp, không ghi chép bài mấy, chỉ ngồi nghĩ ngợi lung tung.
- Bạn bè em có hay hỏi chuyện em không?
- Bọn nó thất em mặt lúc nào cũng khó đăm đăm nên chẳng dám lại gần. Em rất dễ nổi cáu sau lần ấy. Với bọn con trai thì em nhìn đứa nào cũng thấy bẩn thỉu.
- Trước em không có cậu bạn trai nào thân sao?
- Có một bạn. Nhưng sau lần ấy em không dám đến gần bạn ấy. Cảm thấy mình bị nhơ bẩn rồi.
- Bạn ấy có để ý đến thái độ của em sau chuyện đó không?
- Lúc đầu thì có. Bạn ấy hay gặng hỏi em có chuyện gì mà hay buồn nhưng em lảng tránh và có lúc thì xua đuổi.
- Sao em không coi bạn ấy là chỗ dựa trong lúc đó.
- Không! Em thấy mình bẩn thỉu và cảm thấy có tội với bạn ấy. Vì đáng lẽ nụ hôn đầu tiên, có cái ôm đầu tiên em phải dành cho bạn ấy nhưng có kẻ khác đã đến trước bạn ấy rồi.
- Bị em xua đuổi bạn ấy có thái độ thế nào?
- Lúc đầu thì vẫn cố gắng lại gần em nhưng về sau thì bạn ấy chẳng thèm nhìn mặt em nữa. Sau đó thì bọn em tốt nghiệp. Em học ở trường cấp III khác bạn ấy.
- Hai người có liên lạc gì không?
- Có một lần duy nhất là sinh nhật năm lớp 10 của bạn ấy. Em đi cùng một nhóm bạn đến nhà bạn ấy. Em thấy bạn ấy thân mật với một cô bạn khác mà không còn chú ý đến em nữa. Từ đó đến giờ chưa có lần nào bọn em gặp lại nhau nữa cả.

Ác mộng về những kẻ thú tính

Pv: Kim hay bị mất ngủ không?
Kim: Em mất ngủ liên miên và thật ra không dám ngủ. Vì hễ em hay gặp ác mộng toàn là những cảnh trai gái vật lộn nhau. Trong cơn ác mộng đó em lại gặp những gã đàn ông bóng lộn và hàm răng ghớm ghiếc của quỷ. Em đã bị những gã đó hành hạ, cấu xé. Tỉnh lại sau cơn mộng đó, em như chết đi vì sợ hãi, kinh hoàng và muốn treo cổ.
- Sao em không tìm một cách nào đó giải thoát cho mình?
- Em chẳng biết làm gì cả và hình như chẳng đủ sức để làm việc gì nữa.
- Đêm không ngủ em làm gì?
- Em ngồi chặn lưng vào cửa phòng, vì sợ có ai đó đột nhập. Chỉ ngồi vậy thôi, chẳng làm gì cả.
- Sao em không đọc sách?
- Em đọc chẳng vào. Mới lại em chẳng còn hứng thú, chẳng thích một loại sách nào nữa.
- Sao em không gọi điện, không tâm sự với một cô bạn gái nào? Biết đâu như thế trong lòng sẽ nhẹ nhàng hơn?
- Chị có tin không? Nếu như em để cho một cô bạn nào biết kể cả bạn thân đi chăng nữa thì ngay lập tức em sẽ mang ra làm trò cho thiên hạ bình phẩm. Lúc đó khéo em lại chết vì dư luận.
- Em không có ý định yêu ai nữa sao? Cũng phải lấy chồng và sinh con chứ?
- Lấy chồng à? (Cười phá lên). Em không cần lên giường với bất cứ gã đàn ông nào, ghê tởm tất cả những cái đụng chạm của kẻ nào đó vào ngực mình, thề thì cần gì chồng, muốn gì con nữa,...
- Nhưng em cần bắt đầu lại một cuộc sống mới chứ?
- Cuộc sống mới là gì hả chị? Có phải là những chuỗi ngày mình phải đối mặt với biết bao gã đàn ông xấu xa, khi gặp phụ nữ luôn muốn nhăm nhe ý định vật ngửa người ta ra để thỏa mãn cơn đói của thú tính không?

Có phải cuộc sống mới là những ngày tháng em sẽ bị ghẻ lạnh mà không ai có thể chia sẻ được chuyện của em đã bị tước đi đời con gái bởi một gã đàn ông? Vì nếu em để cho một ai đó biết thì chẳng phải là em mất giá không nào? Xa hội này dù người ta đã coi cái chuyện mất trinh của đàn bà con gái trước khi lấy chồng là nhan nhản, là không có gì lạ nhưng khi biết chuyện của em thì họ vẫn thấy em hư hỏng là đằng khác. Ngay cả khi em là nạn nhân thì em cũng là một đứa con gái không còn trinh tiết mà....

Pig Ella/ Trích trong tập truyện ngắn Buổi tối đừng bật đèn - Đào Hải Sự



Buổi tối đừng bật đèn! chỉ đơn thuần phô bày ra ánh sáng một số ẩn ức, những ám ảnh khôn nguôi của nhiều em trai, em gái vừa mới chập chững vào đời đã bị những cạm bẫy, bị cuộc đời thô bạo phũ phàng bầm dập.
Đây là sự ghi lại lời của nhân vật trong cuốn sách này. Từng dòng nước mắt là lời máu huyết, chỉ có tên họ là thay đổi theo yêu cầu của nhân vật. Có những cuốn nhật ký mà từng dòng chữ chỉ còn lại bút tích - người viết đã không chịu được ám ảnh đã tìm tới chiếc dây thừng hay một dòng sông.


Từ khóa tìm kiếm:
Truyện ngắn người lạ trong nhà
Người lạ trong nhà
buổi tối đừng bật đèn
sách buổi tối đừng bật đèn
truyện buổi tối đừng bật đèn
buổi tối đừng bật đèn thư viện
Người lạ trong nhà
  • Blogger Comments
  • Facebook Comments

1 comments:

Top