Ads

TIN MỚI NHẤT

Thursday, April 30, 2015

BUỔI TỐI? ĐỪNG BẬT ĐÈN

My vẫn hay nói rằng: My rất thích ngồi trong bóng tối.
Chỉ là để ngồi ở một xó xỉnh nào đó để vẽ gạch lung tung trên mặt giấy bằng cái bút bi hết mực.
Nhưng đây không phải sở thích từ thuở bé của My.
Nó xuất phát từ câu chuyện My bảo: nó như con ma cào cấu ngực em hàng đêm khiên cho em không muốn ai nhìn thấy mình nữa
Lúc nào em cũng muốn bủa vây bởi một màu tối sẫm, để không ai nhìn thấy mình.
Năm nay, My 16 tuổi
Vẫn sợ ánh sáng đèn




Pv: - Phòng ngủ của My rất cần một cái đèn đấy? Vì chẳng lẽ My không học bài buổi tối sao?
My: - Em mang sách vở xuống nhà học
- Nhưng ở dưới đó ti vi rất ồn ào mà?
- Ồn ào thì tốt hơn
- Thế làm sao tập trung mà học được?
- Em sẽ làm một việc gì đó tốt hơn nếu như có tiếng ồn ào, có đông người xung quanh em. Như thế có vẻ an toàn.
- Điều My nói có vẻ hơi ngược với thực tế đấy?
- Vậy à? Nhưng đó là kinh nghiệm của em
- Thế thì chị hiểu rằng đã có lần em bị mất an toàn khi ở nơi yên tĩnh.
- (Trầm ngâm rất lâu): Đúng vậy, mà chị hỏi chuyện này để làm gì thế?
- Chị muốn chia sẻ với em thôi.
- Em biết chia sẻ những câu chuyện này với bất kỳ một ai thì kiểu gì em cũng sẽ bị đánh giá là không tốt.
- Chị không nghĩ rằng biết được chuyện đó về ai mà lại có thể kết luận là người đó không tốt. Đánh giá một người tốt hay xấu đâu chỉ đơn giản thế

Không phải là chuyện ba người ... bình thường

My: - (Im lặng rất lâu): Chị có chị gái không?
Pv:- Có, chị ấy hơn chị hai tuổi và đã lấy chồng. Em chắc cũng có chị gái.
- (Cười buồn): Trước đây thì coi như có, còn bây giờ thì không.
- Sao thế?
- Em không công nhận bà ấy là chị gái mình nữa
- Chị ấy có lỗi gì với em sao?
- Phải nói là có tội
- Em kể đi nào!
- Năm em học lớp 8, bà ấy học lớp 12, đã có người yêu và hay mang người yêu về nhà chơi buổi tối.
- Bố mẹ em lúc đó cũng đồng ý à?
- Không, bố mẹ em đi bán hàng buổi tối, mãi khuya mới về nên không biết được chuyện bà ấy có mang bạn trai về hay không.
- Em là đồng minh cho chị ấy à?
- Vâng! Vì ban đầu em thấy lão bạn trai của bà ấy cũng tử tế với em.
- Còn sau đó thì sao?
- Tất cả là tại bà chị gái em
- Ừ! chị ấy đã làm gì?
- Cứ mỗi lần mang người yêu về nhà là bà ấy kiểu gì cũng bày trò giận dỗi với người yêu để thích được anh ta dỗ dành, ôm ấp, vuốt ve và vật lộn nhau. Lão người yêu của bà ấy cũng thích trò vuốt ve, mơn trớn này nên cả hai cứ lao vào nhau như những kẻ điên dại, bệnh hoạn. Tệ hại nhất là mỗi lần giận nhau với người yêu bà ấy lại chạy sang phòng em, tắt đèn nằm trên giường của em.
- Những lúc đó em ở đâu?
- Em thường ngồi dưới nhà xem tivi và cũng để canh cửa cho bọn họ
- Thế thì sẽ có chuyện gì xảy ra nhỉ?
- Một lần cãi nhau với người yêu xong bà ấy tức tối bỏ đi ra ngoài, chắc lần này cãi nhau vì việc gì đó nghiêm trọng, anh người yêu không đuổi theo bà ấy ra đường mà cũng tức điên lên, lục tìm rượu nhà em uống. Mà hôm đó thì em bị sốt, nên muốn về phòng ngủ ngay. Em tắt đèn nằm trên giường và không chốt khóa.
- Bạn trai của chị em đã mò vào phải không?
- Vâng! Tất nhiên là sau này lão giải thích là không còn tỉnh táo để phân biệt là em hay là người yêu của lão ấy
- Em không chống cự được sao?
- Có chứ! Lúc đó lão ấy như con hổ đói lao vào, vật đổ em xuống giường, cởi xé quần áo của em. Em đã vùng vẫy và đạp được lão ra vài lần, định chạy xuống nhà nhưng vẫn không thoát được bàn tay rắn chắc của hắn. Phòng em lúc đó tối om, em càng sợ hãi hơn nên càng kêu la thảm thiết, hắn càng hung bạo xiết chặt tay em. Đang lúc đó chị gái em về đến nhà...
- Chị ấy bảo vệ em chứ?
- Chị ấy lôi được hắn ra khỏi em, bật đèn sáng, lúc đó em xấu hổ vô cùng vì quần áo trên người tả tơi, hở hang. Chị em tát gã người yêu, đuổi ra khỏi nhà.
- Sau đó chị em dỗ dành em chứ?
- Lúc đó em cũng tưởng thế. Nhưng rồi hoàn toàn không phải. Bà ấy nhìn em chằng chằm và bắt đầu chửi em hư hỏng, mới nứt mắt mà đã muốn chiếm đoạt người yêu của chị.
- Trời ơi! Sao có thể nghĩ như thế được?
- Thế đấy! Bà ấy cứ mỉa mai em rằng, em đã lợi dụng cơ hội nhân lúc bà ấy vắng nhà, em vào phòng ngủ tắt điện để quyến rũ người yêu chị ta.
- Nhưng chắc hẳn chị ấy biết em bị hãm hại chứ? Vì em đã kêu la cầu cứu cơ mà?
- Có lẽ sự hờn ghen đã làm bà ấy mất hết lý trí nên không còn phân biệt được đúng sai nữa. Bà ấy nhất định đổ tội hư hỏng, cướp người yêu của bà ấy cho em
- Mối quan hệ của hai chị em chắc là căng thẳng?
- Rất căng thẳng, cứ nhìn thấy em là bà ấy lại buông lời chửi rủa em mất nết hư thân, nhất là sau khi chị ta bị hắn người yêu nói lời chia tay
- Chắc chị ấy đổ tội cho em làm mấy người yêu chị ấy chứ gì?
- Vâng! Vì bà ấy quá yêu nên mới mù quàng ý mà.

Hai chị em

Pv: Sao em không cố gắng giải thích chờ chị ấy qua cơn sốc bị người yêu bỏ để giải thích và hàn gắn tình cảm chị em?
My: Sao em phải làm chuyện đó. Đáng lẽ ra bà ấy phải làm hòa với em chứ. Vì em không thể làm việc gì khác ngoài nỗi ám ảnh bị gã đàn ông cào cấu vào người. Em quá hoảng loạn và rất dễ nổi điên. Khi chị gái em bắt đầu quát mắng em thì em cũng hét vào mặt chị ấy những câu chửi rủa tương tựu. Càng ngày, bị chìm đắm trong những cơn ám ảnh về chuyện đó , em càng thù ghét chị gái em vì chính bà ấy đã mở đường cho gã đàn ông kia làm hại em.
- Sau đó chị gái em cũng nhận ra điều đó chứ? Chị ấy có ân hận không?
- Có! Nhưng với em như thế là quá muộn. Em chẳng thể nào tha thứ được nữa.
- Bố mẹ em có biết hai chị em mâu thuẫn không?
- Không! Vì bố mẹ em đi vắng suốt, chỉ có hai chị em ở nhà.
- Chẳng lẽ không có gì để hàn gắn chị em em được sao?
- Bà chị em cũng đã cố gắng để em quên chuyện cũ nhưng rồi khi bà ấy có người yêu mới lại không thèm để ý gì đến cô em gái đang đau khổ của mình nữa. Bà ấy đi chơi suốt với người yêu và rút kinh nghiệm chị ta không mang người yêu về nhà nữa.
- Em thì sao? Cũng phải quên chuyện cũ đi chứ?
- Em đã không thể quên được. Em rất sợ buổi tối có ánh đèn điện.
- Sao lại thế?
- Phòng em mà bật đèn sáng buổi tối thì em lại có cảm giác mình không được sạch sẽ lắm vì bị một gã đàn ông sờ mó, làm đau vùng ngực và cả cơ thể mình. Em cứ vào phòng là tắt điện, có như thế em mới đỡ ghê sợ tấm thân của mình. Em luôn dày vò mình vì đã ngu ngốc không bảo vệ được mình trong chính căn phòng của mình.
- Em ạ! Lỗi đâu phải ở em, cũng may mắn cho em là em đã được cứu kịp thời, chưa xảy ra chuyện xấu hơn.
- Nếu xảy ra chuyện đó rồi thì em sẽ tự vẫn đấy! Như thế này em đã cảm thấy kinh hoàng, nhục nhã và bẩn thỉu lắm rồi. Với em, đàn ông chỉ là những kẻ mang đến cho mình cảm giác bị xúc phạm, bị làm nhục thế thôi.
- My ơi! Em cần giải thoát cho mình khỏi những mặc cảm đó.
- Sẽ chẳng bao giờ em thoát khỏi những ám ảnh đó đâu. Cứ mỗi lần nhìn thấy cơ thể mình em lại cói cảm giác xấu xa, tội lỗi. Em sẽ không lấy chồng đâu và tất nhiên chẳng bao giờ công nhận mình có chị gái cả. Vì chị ấy đã cướp đi những ngày tháng tươi đẹp của em. Nhìn các bạn hồn nhiên, vui chơi em cũng cố gắng sống như thế những mã đã chẳng cố được. Ngực em luôn có cảm giác đau buốt vì có cảm giác đang có một bàn tay hung hãn, đen đúa bầm vập...


Đã mấy năm trôi qua, cô bé My nhạy cảm vẫn chưa quên được nỗi ám ảnh về cái lần bị gã đàn ông làm nhục. Tuy rằng gã đàn ông này chưa thực hiện được những hành vi hãm hiếp nghiêm trọng nhưng My vẫn cứ cảm thấy bẩn thỉu mỗi lúc vào phòng bật đèn
Ngay cả khi tắm vào buổi tối cũng vậy, em cũng không bật đèn sáng.
Em sợ nhìn thấy mình...
Mỗi lần My cáu giận với bố mẹ vì em hay bị bố mẹ xét nét chuyện ăn ở, học hành, My lại có một đề nghị: Nếu muốn kiểm tra phòng của con thì bố mẹ phải kiểm tra ban ngày, đừng kiểm tra buổi tối vì con không muốn bật đèn.
Bố mẹ em luôn có suy nghĩ em có vẫn đề về mặt tâm thần và họ có ý đưa em vào viện điều trị...

(Cuộc phỏng vấn được thực hiện tại trường PTTH Lê Quý Đôn - Thị xã Hà Đông - Tỉnh Hà Tây)

Pig Ella/ Trích trong tập truyện ngắn Buổi tối đừng bật đèn - Đào Hải Sự



Buổi tối đừng bật đèn! chỉ đơn thuần phô bày ra ánh sáng một số ẩn ức, những ám ảnh khôn nguôi của nhiều em trai, em gái vừa mới chập chững vào đời đã bị những cạm bẫy, bị cuộc đời thô bạo phũ phàng bầm dập.
Đây là sự ghi lại lời của nhân vật trong cuốn sách này. Từng dòng nước mắt là lời máu huyết, chỉ có tên họ là thay đổi theo yêu cầu của nhân vật. Có những cuốn nhật ký mà từng dòng chữ chỉ còn lại bút tích - người viết đã không chịu được ám ảnh đã tìm tới chiếc dây thừng hay một dòng sông.


Từ khóa tìm kiếm:
Truyện ngắn buổi tối đừng bật đèn
buổi tối đừng bật đèn
sách buổi tối đừng bật đèn
truyện buổi tối đừng bật đèn
buổi tối đừng bật đèn thư viện
BUỔI TỐI? ĐỪNG BẬT ĐÈN
  • Facebook Comments
  • Blogger Comments

0 comments :

Post a Comment

Top