Bên này hình như đông chưa đến
Gió mới về ở trên những tầng cao
Mà sao lá đã hao gầy đôi chút
Trong nỗi sầu giây phút biệt ly thu
Lại nước mắt trên bờ mi khẽ rủ
Quên tiếng cười giấc ngủ mãi không yên
Xa xôi lắm,dưới mái hiên đèn sáng
Có một người mang nỗi nhớ mùa thu
Hai mùa thu cho một lần tình phụ
Dùng chân tình vun đắp nụ hồng hoa
Trải tấm thân qua bao ngày sương gió
Mưa kéo về cho hoa héo tả tơi
Mơ và mộng vơi đầy trong tiềm thức
Yêu một người đến rạm nứt trái tim
Tình chìm nổi trong biển tình dâu bể
Ngày trở về đành phủ trắng khăn tang
Xuôi chuyến đò qua đầu làng bên ấy
Mây thưa dần cho chút nắng rọi qua
Là chút nắng hay thẹn e ngày cưới
Để ửng hồng đôi má của giai nhân
Thủa yêu nhau chính giai nhân ước hẹn
“ Chờ anh về , mình trọn vẹn ái ân “
Ngày còn nhau em nói “ Anh phong trần-
Nhưng vì yêu em không hề ân hận “
Là tạo hóa mình có duyên không phận ?
Do lòng người hay vận đổi sao rơi ?
Vì anh còn trôi nổi giữa dòng đời
Nên ước hẹn xa dần tầm tay với ?
"St: Phan Thành Công - một người bạn giàu xúc cảm, có tài viết thơ và đam mê chơi chế, biệt danh Cà Rốt Bốc Cháy"
0 comments :
Post a Comment